Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011



Hàm TREND()

Trả về các trị theo xu hướng tuyến tính. Làm cho một đường thẳng (dùng phương pháp bình phương tối thiểu) thích hợp với các mảng known_y's và known_x's, và TREND() trả về các giá trị y theo đường thẳng đó.

TREND() là một hàm cho ra kết quả là một mảng, do đó nó phải được nhập ở dạng công thức mảng.


Cú pháp: = TREND(known_y's, known_x's, new_x's, const)

Known_y's : Một tập hợp các giá trị y đã biết, trong mối quan hệ y = mx + b.

- Nếu mảng known_y's nằm trong một cột, thì mỗi cột của known_x's được hiểu như là một biến độc lập.

- Nếu mảng known_y's nằm trong một dòng, thì mỗi dòng của known_x's được hiểu như là một biến độc lập.


Known_x's : Một tập hợp tùy chọn các giá trị x đã biết, trong mối quan hệ y = mx + b.

- Mảng known_x's có thể bao gồm một hay nhiều tập biến. Nếu chỉ một biến được sử dụng, known_x's và known_y's có thể có hình dạng bất kỳ, miễn là chúng có kích thước bằng nhau. Nếu có nhiều biến được sử dụng, known_y's phải là một vectơ (là một dãy, với chiều cao là một dòng, hay với độ rộng là một cột)

- Nếu bỏ qua known_x's, known_x's sẽ được giả sử là một mảng {1, 2, 3, ...} với kích thước bằng với known_y's.


New_x's : Là các giá trị x mới, dùng để TREND() trả về các giá trị y tương ứng.

- New_x's phải gồm một cột (hay một dòng) cho mỗi biến độc lập, giống như known_x's. Vì thế, nếu known_y's nằm trong một cột đơn, thì known_x's và new_x's phải có cùng số lượng các cột; nếu known_y's nằm trên một dòng đơn, thì known_x's và new_x's phải có cùng số lượng các dòng.

- Nếu bỏ qua new_x's, new_x's sẽ được giả sử giả sử là giống như known_x's.

- Nếu bỏ qua cả known_x's và new_x's sẽ được giả sử là mảng {1, 2, 3, ...} với kích thước bằng với known_y's.


Const : Là một giá trị logic cho biết có nên ép hằng số b để nó bằng 0 hay không (trong mối quan hệ y = mx + b).

- Nếu const là TRUE (1) hoặc bỏ qua, b được tính bình thường.

- Nếu const là FALSE (0), b được gán bằng 0, khi đó các giá trị m sẽ được điều chỉnh để y = mx.


Lưu ý:

* Có thể dùng TREND() để làm thích hợp các đường cong đa thức bằng việc quy vào biến có nhiều lũy thừa khác nhau. Ví dụ, giả sử cột A chứa các trị y và cột B chứa các trị x. Khi đó có thể nhập x^2 trong cột C, x^3 trong cột D, v.v... và tính hồi quy các cột B, C, D... theo cột A.

* Khi nhập hằng mảng cho đối số, như hằng mảng cho known_y's chẳng hạn, dùng dấu phẩy để phân cách các trị trên cùng dòng, và dấu chấm phẩy để phân cách các dòng.


Ví dụ 1:

Đây mà một bảng dữ liệu về lợi tức từ tháng thứ nhất đến tháng thứ mười hai của một đơn vị. Xem hai ví dụ về hàm TREND() như sau:

Để tìm giá trị tương ứng với các giá trị đã có, chọn cả khối cell C2:C13, nhập công thức mảng:

{=TREND(B2:B13, A2:A13)}

Để tìm các giá trị lợi tức dự đoán cho các tháng từ 13 đến 17, chọn khối cell B15:B19, nhập công thức mảng:

{=TREND(B2:B13, A2:A13, A15:A19)}


Ví dụ 2: Đây là ví dụ đã nói đến trong bài Hàm FORECAST()

Dựa vào bảng phân tích lợi nhuận dựa theo giá thành ở bảng sau. Hãy ước lượng mức lợi nhuận khi giá thành = $270,000 ?

Thay vì dùng hàm FORECAST(), ta có thể dùng TREND():

A11 = TREND(A2:A10, B2:B10, B11) = $288,811

Qua ví dụ này, ta thấy rằng, dùng hàm TREND() hay hàm FORECAST() cũng sẽ có kết quả tương đương. Hai hàm này chỉ khác nhau ở chỗ đặt giá trị dùng để dự đoán trong công thức, TREND() thì đặt giá trị này (new_x's) ở cuối, còn FORECAST() thì đặt giá trị này (x) ở đầu.

Không có nhận xét nào: